Chim, mèo hoang ở sài gòn

4 giờ sáng, trước khi trời tối, bà Mai đã thức dậy, phóng chiếc xe cũ kỹ đến khu chợ côn trùng gần Chợ Lớn để mua bóng dế, bọ xít. Trên đường về, cô ghé chợ mua một ít cá hấp. Đây là những món “khoái khẩu” của các loài chim rừng, mèo rừng ở Thảo Cầm Viên quận 1, được chị tự nguyện chăm sóc suốt 15 năm qua.

“Mình không cho chúng ăn, giờ nhớ chúng lắm. Nó nói bà Mai nói hồi đó đói lắm, chạy xe đạp cũ về nhà giặt quần áo, lau nhà. Sau đó bà đi xe đạp. Vườn thú, vườn bách thảo. – – Cô Mai thả rông mua trong công viên Chợ chim sẻ và chim sáo trong sân vườn bách thú Ảnh: Diệp Phan .—— Cô Mai bán đồ chơi trẻ em ngoài vườn thú gần 30 năm Trong lịch sử, những người buôn bán ở đây thường đặt cho bà một cái tên thân mật là dì Nan, bà chỉ có một người con trai, lấy vợ và sống một mình, hiện bà sống với chị gái trên đường Nguyễn Đình Chiểu, quận 3. Bà Mai mang chim về, con trai bà mới lên 7. Bà Mai nói rằng nó năn nỉ mẹ mua lồng để nuôi chim cảnh, từ đó chim non mất mẹ, con gái đưa về nhà chăm sóc. Lòng yêu chim mới lớn, đi ăn, thấy chúng ngày càng nhiều, chị Mai không kìm được cơn đói nên cho chúng ăn đều đặn vào mỗi buổi sáng, đến vườn thú, chị bắt đầu để ý đến một số chú chim sẻ nhỏ. Ban đầu chị chỉ rắc vài miếng bánh mì rồi cho ăn thừa, sau đó khi có thêm chim sẻ, sáo, bồ câu đến, ngồi vỉa hè ăn đậm đà, chị bắt đầu bỏ tiền ra mua thêm cho chúng. Cơm, thóc thì tự lo Cách đây khoảng 5 năm, khi chuẩn bị dọn đồ buổi sáng, bà Mai nghe tiếng mèo con kêu ở góc cửa vườn thú, vừa khóc xong bà thấy có người ném ba con mèo nhỏ. Con mèo rồi để nó xuống, ngày nào cũng có cơm và cá cho mèo ăn, Mai thấy ở đây cho ba con mèo con cho ăn, cô để ý thấy có nhiều con mèo khác ở bãi đậu xe và trong rừng. Chúng gầy rộc đi, nghi có người lạ, chị Mai thấy vậy liền mua thêm cá, nấu thêm cơm để cho lũ mèo rừng ăn, đến nay đàn mèo rừng chị nuôi đã lên đến hàng chục con

Mỗi ngày 9 giờ sáng, sau khi dọn xe hàng ra trước cửa nhà, bà Mai không có vẻ gì là xấu hổ chuyện làm ăn mà chỉ lo bà Mai hét lên với con mèo hoang, trộn cơm với gạo. Sẵn sàng cho chim ăn, cho mèo ăn .—— Bà ơi, ra ngoài ăn đi. Đừng sợ, có bà ở đây. “Nấp sau rừng kiếm thức ăn. Khi gọi, cô ấy dùng tay gỡ xương cá và cơm rồi đặt nhiều chỗ để mèo tìm sau.

Chị Mai thường rủ bạn bán đồ ăn Đến trộn thức ăn, kết quả là lũ mèo hoang ăn ngày 2 lần. Ảnh: Diep Phan .

Covid-19 khiến vườn bách thảo đóng cửa, chị Mai bán hàng chậm, chi phí bán hàng không đủ 100.000 đồng mua thức ăn cho chim. Ngày nào cũng có sóc và mèo rừng, trước khi kinh doanh, chị có tiền nên mua nhiều cá mèo, chỉ cho ăn cá và xương, nhưng gần đây chị mua ít cá hơn, để dành xương và ruột cho mèo ăn. Bà Mai nói: “Tôi sợ chúng đói lắm. “-Cách đây một tháng, cô bán chiếc nhẫn đang đeo được gần 2 triệu đô la Mỹ để giữ dịch, nhưng nhất quyết không bỏ con chim, con mèo. Lúc đó, hễ nghe tin phát cơm là cô lại”. Ngay lập tức nhờ người mang cơm đến nấu cho mèo. Tôi đã mua một lần và không muốn chúng thương hại. ”, Cô vừa nói vừa xoa ngón tay có dấu chiếc nhẫn.

“Bà Nan rất thích mèo rừng, nên mua một hộp cơm gà nhưng chỉ có cơm và nước. Bà luôn để gà cho mèo, hễ có tiền là mua. Bóc vỏ tôm cho chúng ăn, Phong 59 tuổi bán bánh mì cạnh chị Mai Cách chưa đầy 1 km, ở Nhà thờ Đức Bà 42 tuổi ở Công Xã Paris, Quận 1, Nguyễn Ngọc Quang Thanh. Nhà thờ Đức Bà), dành hơn 10 năm mua ruộng, đậu và nuôi đàn bồ câu rừng với hơn 500 con .—— Cứ khoảng 10h hàng ngày, chị Thanh lại chuẩn bị bộ đồ nước gần trường Tiểu học Hòa Bình. Trước khi cho nước vào, tôi lắc mạnh một hộp cốm kêu, lập tức hàng trăm con bồ câu đang đậu trên cây lớn, sau đó, chị Thanh đổ nước vào một cái xô nhựa lớn trên vỉa hè, để bồ câu. Bạn có thể yên tâm mổ và tắm cả ngày .- “Ở đây mình cũng bán đồ, làm ăn được thì mấy chú bồ câu này không ngại đói đâu”, chị Thanh nói.

Ngoài tiền mua thức ăn, chị Thanh còn mua thuốc, khoáng pha với nước để bổ sung dinh dưỡng cho đàn bồ câu. Ảnh: Diệp Phan .

Bà Thanh bán nước ở đây hơn 20 năm. Năm 2005, sau khi dịch cúm gia cầm xuất hiện trong khu vực, khoảng mười con chim bồ câu bay từ nơi khác đến. Khi đó, một nhiếp ảnh gia già thường đến cho chúng ăn. Trước khi chết, người thợ ảnh có dặn chị Thanh và một người nữa giúp mình chăm sóc chim bồ câu, cho chúng ăn và đề phòng người lạ đến bắt.

Cho đến nay, đàn bồ câu chỉ vài chục con còn hơn 500 con. Mỗi ngày, chị Thanh bỏ ra hơn 100.000 bảng Anh để mua gạo và đậu để cho đàn chim ăn. Du khách và nhiều người dân thành thị thích đến đây để cho chim ăn và chụp ảnh.

“Những con chim này là thiên đường, không phải của tôi. Nhưng nếu tôi không bảo vệ chúng, chúng sẽ vượt qua. Mọi người bỏ cuộc,” cảm ơn bạn -. 3 tuần xa cách xã hội, vì Covid-19 là trải nghiệm thất nghiệp lâu nhất của Thanh kể từ khi anh bắt đầu bán nước tại đây. Ông bố thường dẫn con đi chơi chim bồ câu để trò chuyện, bố mẹ Hải cho biết: “Anh cho các con vào nhà thờ cho chim ăn, đậu trên cây, nóc nhà bưu điện thị xã.” TP.HCM có nhiều chim hoang dã. : Diệp Phan .

Diệp Phan

Leave A Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *